Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Search in posts
Search in pages

Gia đình gây áp lực cô gái đại học Y Hà Nội đến mức trầm cảm

(Em ở đây để xin lời khuyên cứu giúp gia đình em ạ, hy vọng ad sẽ duyệt bài giúp em ạ)

Em xin báo trước là bài khá dài ạ!!!

Chào mọi người ạ, nếu người thân của mình bị stress nặng và có xu hướng căm ghét cuộc sống thì mọi người sẽ làm thế nào ạ? Chứ em là em cũng tuyệt vọng theo luôn rồi mọi người ạ. À nick này là nick ảo của em vì trong này nhiều bạn bè em quá ạ

Chị gái em đã tốt nghiệp trường Y Hà Nội được mấy năm rồi, cũng mới có việc làm nhưng cũng đã nghỉ việc. Và vấn đề cũng phát sinh ở đây ạ.

Thực ra trước đó, lúc mới ra trường, bác em ở trong Nam có nói cả nhà em vào đây đi, bác lo cho hết vì bác cũng có điều kiện, bác có thể giúp chị ấy có 1 công việc tốt (cũng làm Nhà nước thôi ạ). Nhưng chị ý nhất định không chịu đi, chỉ muốn ở lại Hà Nội, cho dù gia đình ai cũng ra sức khuyên răn đến em còn nghe thuộc làu luôn ý, chị ý vẫn không đi, bảo là không muốn nhờ vả phiền tới bác, cũng không muốn làm ru rú ở trong môi trường Nhà nước lương thấp làm gì, chị ý muốn làm tư, muốn tự phát triển bản thân…

Thực sự thì có lẽ chị em cũng có chút sĩ diện ạ. Thế là bố mẹ em đều tức sôi máu, chửi chị ý không biết bao nhiêu lần, nhưng chị ý xin bố mẹ cho chị 6 tháng hay 1 năm gì đó em không nhớ, nhưng xin thời gian ở ngoài Hà Nôi tìm việc, có sống chết sướng khổ gì chị tự chịu, không kêu bố mẹ đâu…. Thì bố mẹ em cũng hết cách, đành để chị ấy xin việc ngoài kia. Nhưng ngờ đâu là chị lại trúng phải cái công ty chó má ấy. Chị cứ phải tăng ca có hôm tới hơn 10 giờ đêm mới về nhà, T7 CN cũng phải làm thêm, mà công ty thì xa nhà trọ… Nói chung sau các vụ việc chèn ép rồi bóc lột (thực sự là bóc lột ấy ạ) và lương thấp thì gia đình em đều khuyên chị em bỏ việc tìm việc khác. Bố mẹ em thì vừa thương vừa bực, vì không chịu nghe bố mẹ. Chị ấy thì tuy nói sống chết kệ con nhưng cũng hay than thở, mẹ em thì hay dấm dúi giấu bố cho chị thêm tiền tiêu, còn bố em thì cứng, nhưng cũng có lúc bố thương mà cho mấy trăm đi đường…

À quay lại 1 tí lúc trước khi chị ấy nghỉ việc, chị đã xin bố mẹ cho chị ấy tiền để nghiêm túc đi học 1 khóa IELTS, vì có Tiếng anh thì đi xin việc cũng dễ hơn, lương cũng cao hơn, nhưng bố mẹ em không cho, vì trong thời gian đi học Đại học, chị ý cũng 2 lần xin bố mẹ cho đi học Tiếng anh nhưng đều bỏ dở giữa chừng ( chị ấy nói nhiều lý do nên em cũng chả nhớ hết), nên mẹ em bảo nghỉ việc đi thì cho học chứ vừa đi làm vừa học lấy đâu ra thời gian mà tập trung nhưng chị ý thì sợ nghỉ làm mà còn đi học Tiếng anh thì không biết tiền đâu ra mà sinh hoạt, rồi còn hay phải đi đám cưới bạn… Nên bố em có nói bố mẹ còn sức lo được, mày thất hứa nhiều rồi thì lần này phải học cho đàng hoàng đi, không phải bận tâm chuyện tiền nong thì chị ý mới quyết định nghỉ ạ. Lần này chị xin nghỉ xong thì về quê được tầm 1,2 tháng để chờ lớp Tiếng anh mở và thời gian này chắc cũng là thời gian căng thẳng nhất của gia đình em.

Mẹ em thì nghe ngóng được trên Sở y tế chỗ quê em thiếu người bên tiêm chủng gì đó cũng lật đật đi hỏi thăm xin việc nhưng chị em không chịu vì nói là Không biết tiêm (ngành của chị ý thì đúng là không học tiêm chủng thật ạ), sợ phải chịu trách nhiệm như mấy vụ vacxin mà mọi người đọc báo cũng thấy đấy ạ. Xong lại có một chân ở đâu đó nữa em quên rồi nhưng cũng là làm Nhà nước, chị ấy cũng không chịu. Rồi tháng 8 vừa rồi, có thông tin thi công chức ở chỗ em, tuyển 1 người làm trong UBND. Đầu tiên cả nhà em đều nói kiểu ờ thôi có 1 ngưo thì chắc chắn có suất của con ông cháu cha rồi, mà có xin được vào thì lương cũng chả bao nhiêu nên cũng định pass qua. Xong mẹ em lại được mấy người đồng nghiệp khuyên sao sao đó, về nhất quyết bắt chị ấy làm hồ sơ thi. Mẹ em bảo lương tháng 4,5 triệu cũng được, mày ở nhà mẹ không lấy tiền ăn ở, để tiền đấy mà tiết kiệm rồi lo lấy chồng sinh con đi, 27 tuổi rồi mà còn lông nhông ( à thêm cả chuyện chồng con thì chị ấy cũng 27 tuổi rồi mà chưa từng yêu ai nên cũng bị giục lấy chồng suốt ạ, nhưng vấn đề là không có ai để quen ạ)… Nhưng chị ý thì không chịu, chị muốn học Tiếng anh nghiêm túc, kiểu như giờ là ước mơ duy nhất của chị, chị em còn có ý định thi được IELTS rồi xin học bổng ạ.

Ừ thì em cũng kiểu dễ bị thuyết phục, nghe ai nói cũng có lý nên cũng chả dám nói gì Còn bố mẹ em và mọi người vẫn kiểu: Lấy được bằng Tiếng anh xong có chắc xin được 1 công việc tốt hay không? Hay lại lông bông nữa? Thậm chí, bố mẹ em dọa nếu không làm ở quê, bố mẹ sẽ cho tiền học Tiếng anh vì đã trót hứa và nếu sau đó không xin được việc, bố mẹ em sẽ mặc kệ và cắt đứt quan hệ mọi người ạ. Đâu có ai muốn gia đình mình đi tới mức mà bố mẹ đòi từ mặt con cái đâu đúng không ạ. Thế là chị cũng bị lung lay, nhưng đấy không phải điều em mong muốn, vì bây giờ, chị em sợ tất cả, không muốn lựa chọn con đường nào.

Hôm trước em nhắn tin nghiêm túc ( trước đó 2 chị em vì thân nhau nên toàn trớt quớt nói chuyện giỡn giỡn cũng có khi xưng mày tao luôn ạ) hỏi chị thế nào, thì chị nói chị muốn tự tử? Thực sự là đọc xong dòng ấy em bật khóc luôn ạ. Em nghĩ tới bố mẹ em cũng hay đau ốm, nếu em có con mà con em nói muốn tự tử thì thế nào ạ? (Thực ra em cũng vài lần có suy nghĩ như thế vì em cũng không phải 1 đứa chịu được áp lực nhưng mà em nhát gan, em không dám chịu đau để chết, vậy mà đọc tin nhắn em nghĩ tới bố mẹ sẽ đau lòng thế nào ạ) Rồi thì “chưa bao giờ thấy biết ơn vì được sinh ra” Có lẽ mọi người nhìn vào thì sẽ chửi chị bất hiếu nhưng em hiểu là chị ấy có nỗi lòng riêng, nhưng em không biết phải làm gì bây giờ? Liệu nếu em nói với mẹ, mẹ có chịu hiểu không hay lại chửi chị ấy té tát, đến lúc ấy hậu quả của mọi việc như thế nào em còn không dám nghĩ, bởi vì hồi còn năm hai Đại học, chị ấy cũng vì chịu áp lực mà dùng mảnh sành rạch tay rồi, em đã thấy những vết cắt ấy và thực sự hoảng loạn luôn nhưng rất may, thực sự rất may là chị ấy vẫn còn bên cạnh gia đình em ạ.

Em sợ rằng những ngày ở quê chị em chịu áp lực nhiều mà nghĩ quẩn mất… Mà chị ấy thì khá xung khắc với bố mẹ em, hiếm khi nào nói chuyện nhiều với nhau. Mẹ em còn kể mấy hôm nay ở nhà 2 mẹ con không nói chuyện với nhau, em lo lắm ạ ( Bố em đi làm xa, em cũng học ở xa ạ)

Bây giờ em đang rất rối, em biết bố mẹ và chị em còn rối hơn em gấp trăm lần, nên em lên đây, xin mọi người hãy cho em lời khuyên là em phải làm thế nào ạ? Mọi người cũng đừng nói nặng lời chị em nha, thực sự có nhiều cái em không kể hết lên đây được cho mọi người hiểu ý.

Bài có thể có vài chỗ bị lủng củng, xin mọi người thông cảm ạ. Em xin lỗi nếu làm mất thời gian của mọi người ạ!

Đánh giá của bạn đọc

Vắng vẻ quá ... hãy để lại đánh giá đầu tiên!
* Bài viết được sửa đổi lần cuối vào lúc 2:48 chiều ngày 18 Tháng Ba, 2020
Sidebar